Hiểu về bệnh nhân học: Sự quy kết các phẩm chất của con người đối với các thực thể không phải con người
Nhân trắc học là một thuật ngữ được sử dụng trong nhiều lĩnh vực khác nhau như tâm lý học, triết học và văn học để mô tả sự quy kết phẩm chất hoặc đặc điểm của con người đối với các thực thể không phải con người, chẳng hạn như đồ vật, động vật hoặc hiện tượng tự nhiên. Điều này có thể bao gồm việc nhân cách hóa các đồ vật vô tri, truyền cảm xúc hoặc ý định giống con người cho động vật hoặc mô tả các sự kiện tự nhiên như thể chúng được thúc đẩy bởi mong muốn hoặc ý định của con người.
Thuật ngữ "nhân loại" có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp "anthropo-" (có nghĩa là " con người") và "-pathia" (có nghĩa là "đau khổ" hoặc "bệnh tật"). Nó lần đầu tiên được sử dụng bằng tiếng Anh vào cuối thế kỷ 17 để mô tả xu hướng của con người gán cảm xúc và trải nghiệm của con người cho các thực thể không phải con người.
Bệnh nhân loại có thể được nhìn thấy dưới nhiều hình thức khác nhau, chẳng hạn như:
1. Nhân cách hóa: đưa ra những phẩm chất hoặc đặc điểm giống con người cho các thực thể không phải con người, chẳng hạn như đồ vật hoặc động vật. Ví dụ: mô tả một cái cây là "vui" hay "buồn" dựa trên hình dáng bên ngoài hoặc tình trạng của nó.
2. Động vật hóa: gán cảm xúc hoặc ý định của con người cho động vật, chẳng hạn như mô tả một con chó là "tức giận" hoặc "ghen tị".
3. Nhập tịch: mô tả các sự kiện tự nhiên như thể chúng được thúc đẩy bởi mong muốn hoặc ý định của con người, chẳng hạn như nói rằng một cơn bão là "giận dữ" hoặc "báo thù".
Nhân trắc học có thể được sử dụng trong nhiều bối cảnh khác nhau, chẳng hạn như văn học, thơ ca và kể chuyện, trong đó nó có thể thêm chiều sâu và ý nghĩa cho câu chuyện. Tuy nhiên, nó cũng có thể được coi là một dạng phóng chiếu, trong đó con người đang gán cảm xúc và trải nghiệm của chính mình cho các thực thể không phải con người mà không xem xét đến bản chất hoặc đặc điểm thực tế của chúng.