Ý nghĩa của đoạn kết trong âm nhạc
Postlude là một bản nhạc nối tiếp phần chính của một tác phẩm âm nhạc, điển hình là fugue hoặc toccata. Nó thường được sử dụng để đưa tác phẩm đến một kết luận mỹ mãn và mang lại cảm giác kết thúc cho người nghe. Thuật ngữ "postlude" có nguồn gốc từ các từ Latin "post" có nghĩa là "sau" và "ludus" có nghĩa là "chơi".
Trong thời kỳ Baroque, postlude thường được sử dụng trong nhạc organ, đặc biệt là trong các tác phẩm của Bach. Những tác phẩm này thường được viết thành một chuỗi đoạn văn ngắn, điêu luyện thể hiện kỹ năng và kỹ thuật của người biểu diễn. Đoạn kết thường được chơi sau phần chính của tác phẩm và nó nhằm tăng thêm cảm giác kịch tính và phần kết cho tác phẩm.
Trong thời hiện đại, thuật ngữ "hậu đoạn" đôi khi được sử dụng rộng rãi hơn để chỉ bất kỳ đoạn nhạc nào nối tiếp một tác phẩm khác, bất kể phong cách hay thời kỳ nó được viết ra. Tuy nhiên, ý nghĩa ban đầu và chức năng của nó như một phần kết vẫn được giữ nguyên.