Dị giáo bị lãng quên của chủ nghĩa Cocceianism: Tìm hiểu về tín ngưỡng Nicene bị bác bỏ
Chủ nghĩa Cocceianism là một phong trào thần học Kitô giáo xuất hiện vào thế kỷ thứ 4 và được đặc trưng bởi sự bác bỏ Tín điều Nicene, được thành lập tại Hội đồng Nicaea vào năm 325 sau Công nguyên. Phong trào được lãnh đạo bởi Linh mục Cocceius, người lập luận rằng Con Thiên Chúa không phải là vĩnh cửu, mà được Thiên Chúa Cha tạo ra vào một thời điểm nào đó.
Cocceianism bị các Giáo phụ đầu tiên của Giáo hội coi là dị giáo, chẳng hạn như Athanasius và Basil of Caesarea, người ủng hộ Kinh Tin Kính Nicene và giáo lý về thiên tính vĩnh cửu của Con Thiên Chúa. Phong trào này có một số tín đồ ở Đế chế Đông La Mã, nhưng cuối cùng nó đã lụi tàn vào thế kỷ thứ 5. Điều đáng chú ý là chủ nghĩa Cocceianism không phải là một phong trào thần học được biết đến hoặc thảo luận rộng rãi ngày nay và nó không được coi là một phần của thần học Cơ đốc giáo chính thống. Tuy nhiên, đây là một chú thích thú vị trong lịch sử thần học Kitô giáo và nêu bật những cuộc tranh luận và thảo luận đang diễn ra trong Giáo hội về bản chất của Thiên Chúa và thần tính của Chúa Giêsu Kitô.