Hiểu Ý Nghĩa của Ecclesia trong Tân Ước
Ecclesia là một từ tiếng Hy Lạp có nghĩa là “những người được gọi ra” hoặc “hội chúng”. Trong Tân Ước, nó được dùng để chỉ cộng đồng tín đồ được Chúa kêu gọi ra khỏi thế gian và tập hợp lại để thờ phượng Ngài và phục vụ các mục đích của Ngài.
Từ "ecclesia" có nguồn gốc từ động từ "ekkaleo", có nghĩa là "kêu gọi". Trong bối cảnh Tân Ước, nó được dùng để mô tả quá trình Thiên Chúa kêu gọi các cá nhân từ thế giới và đưa họ vào một cộng đồng đức tin. Cộng đồng này sau đó được gọi là "ecclesia" hoặc "hội nghị".
Trong Tân Ước, thuật ngữ "ecclesia" được dùng để chỉ các cộng đồng Cơ đốc giáo đầu tiên được thành lập sau cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu Kitô. Những cộng đồng này được tạo thành từ những cá nhân đã đáp lại lời kêu gọi của Thiên Chúa và đã được đưa vào mối quan hệ với Ngài nhờ đức tin vào Chúa Giêsu. Họ nhóm lại với nhau để thờ phượng, thông công và phục vụ, và được hướng dẫn bởi những người lãnh đạo được Đức Thánh Linh chọn để giám sát và hướng dẫn về mặt thuộc linh.
Ngày nay, thuật ngữ “ecclesia” vẫn được dùng để chỉ cộng đồng những tín đồ có đã được Thiên Chúa gọi ra khỏi thế gian và được tụ tập lại với nhau. Nó thường được sử dụng thay thế cho từ "nhà thờ", mặc dù một số Cơ đốc nhân thích sử dụng thuật ngữ "ecclesia" hơn để nhấn mạnh thực tế rằng cộng đồng tín đồ không chỉ là một tòa nhà hay một tổ chức, mà là một cơ thể sống động của những cá nhân. đã được gọi ra khỏi thế gian và được đưa vào mối quan hệ với Thiên Chúa.