Hiểu Apanage ở Châu Âu thời Trung cổ
Apanage (từ tiếng Pháp apanage, có nghĩa là "thuộc lãnh thổ của lãnh chúa") là một hình thức cấp đất ở châu Âu thời trung cổ, nơi một lãnh chúa sẽ trao một mảnh đất cho một trong những chư hầu của mình như một phần thưởng cho sự phục vụ hoặc lòng trung thành. Khi đó, chư hầu sẽ chịu trách nhiệm quản lý và bảo vệ vùng đất, đồng thời sẽ được hưởng các khoản thu từ đất đai.
Apanages thường được sử dụng như một cách để các lãnh chúa khen thưởng những chư hầu đáng tin cậy nhất của họ và để duy trì lòng trung thành của họ. Chúng cũng được sử dụng như một cách để mở rộng lãnh thổ và ảnh hưởng của lãnh chúa, vì chư hầu nhận được quyền cai trị sẽ phải thề trung thành với lãnh chúa và cung cấp nghĩa vụ quân sự khi được yêu cầu.
Apanages thường được di truyền, nghĩa là chúng đã được thông qua từ thế hệ này sang thế hệ khác trong gia đình chư hầu. Tuy nhiên, chúng cũng có thể bị lãnh chúa thu hồi nếu chư hầu không thực hiện nghĩa vụ của mình hoặc nếu họ phản bội lòng tin của lãnh chúa.
Nhìn chung, apanages đóng một vai trò quan trọng trong hệ thống phong kiến của châu Âu thời trung cổ, vì chúng cung cấp một cách để các lãnh chúa ban thưởng và duy trì lòng trung thành của họ với các chư hầu, đồng thời mở rộng lãnh thổ và ảnh hưởng của mình.