Hiểu cú pháp trong ngôn ngữ học: Định nghĩa, ví dụ và phân tích
Cú pháp (tiếng Hy Lạp: συνταγμα, số nhiều: συντάγματα, phát âm là [sin(t)aɡma]) là một thuật ngữ được sử dụng trong ngôn ngữ học để chỉ một chuỗi các từ tạo thành một đơn vị ý nghĩa hoặc một cấu trúc ngữ pháp. Thuật ngữ này có nguồn gốc từ các từ Hy Lạp syn (có nghĩa là "với") và tagma (có nghĩa là "cắt bỏ" hoặc "phần").
Trong ngữ cảnh cú pháp, một cú pháp đề cập đến một nhóm từ có liên quan với nhau bởi cấu trúc ngữ pháp của chúng và hoạt động cùng nhau như một đơn vị duy nhất trong một câu. Ví dụ: trong câu "Con mèo đuổi theo con chuột", "con mèo" và "con chuột" tạo thành một cặp ngữ đoạn, vì cả hai đều là cụm danh từ có chức năng cùng nhau làm chủ ngữ và tân ngữ của động từ "đuổi".
Syntagma thường được sử dụng thay thế cho thuật ngữ "thành phần", nhưng trong khi các thành phần đề cập đến bất kỳ phần nào của câu có chức năng ngữ pháp, ngữ đoạn đặc biệt đề cập đến một chuỗi các từ tạo thành một đơn vị ý nghĩa.
Trong phân tích ngôn ngữ, phân tích ngữ đoạn liên quan đến việc kiểm tra mối quan hệ giữa các từ trong câu và xác định các cấu trúc ngữ đoạn làm cơ sở cho ý nghĩa và ngữ pháp của câu. Điều này có thể giúp các nhà ngôn ngữ học hiểu cách sử dụng ngôn ngữ để truyền đạt ý nghĩa và cách các yếu tố khác nhau của câu phối hợp với nhau để tạo ra một thông điệp mạch lạc.