Hiểu thơ Ghazal: Lịch sử, cấu trúc và ý nghĩa
Ghazal (Urdu: غزل, IPA: [ˈɣaːzal]) là một thể thơ phổ biến ở Nam Á, đặc biệt là ở Pakistan, Ấn Độ và Bangladesh. Là một thể loại thơ trữ tình, thường bộc lộ tâm tư, tình cảm của nhà thơ và thường được viết ở ngôi thứ nhất. Ghazal được biết đến với việc sử dụng phép ẩn dụ, hình ảnh và biểu tượng, cũng như cách chơi vần và cách chơi chữ phức tạp.
Cấu trúc của một ghazal thường bao gồm một loạt các câu ghép (được gọi là "sher") tuân theo một mẫu cụ thể. Mỗi sher có một số âm tiết cụ thể và một sơ đồ vần cụ thể, và các câu ghép thường được liên kết bởi một điệp khúc hoặc một chủ đề. Ghazal có thể được viết bằng cả tiếng Urdu và tiếng Ba Tư, và thường được dùng để thể hiện tình yêu, sự khao khát và tâm linh.
Ghazal có một lịch sử phong phú, có niên đại từ thế kỷ thứ 7 và chịu ảnh hưởng của nhiều nền văn hóa và văn học khác nhau qua nhiều thế kỷ. Nó được coi là một trong những thể thơ quan trọng nhất ở Nam Á và được viết bởi nhiều nhà thơ nổi tiếng trong suốt lịch sử, bao gồm Rumi, Hafiz và Ghalib. Ngày nay, ghazal tiếp tục là một thể thơ phổ biến, với nhiều nhà thơ và nhạc sĩ đương đại tiếp tục viết và biểu diễn theo phong cách này.



