Hiểu về Anacrusis trong âm nhạc: Hướng dẫn sử dụng và ý nghĩa của nó
Anacrusis (từ tiếng Hy Lạp: ἀνακρούσις, "sự trỗi dậy") là một thuật ngữ âm nhạc dùng để chỉ đoạn mở đầu hoặc đoạn mở đầu diễn ra trước phần mở đầu trang trọng của một bản nhạc. Nó thường được sử dụng trong âm nhạc baroque và âm nhạc cổ điển.
Trong âm nhạc baroque, anacrusis thường được sử dụng để mang lại cảm giác kịch tính và căng thẳng trước chủ đề chính của một tác phẩm. Nó thường bao gồm một loạt các hợp âm rải nhanh hoặc các đoạn thang âm tăng dần lên trên, tạo ra cảm giác mong chờ và phấn khích.
Trong âm nhạc cổ điển, anacrusis thường được sử dụng để thiết lập phím và nhịp độ của một bản nhạc cũng như để mang lại cảm giác về sự cân đối và tỷ lệ. Nó có thể được sử dụng để giới thiệu một chủ đề hoặc mô típ mới hoặc để cung cấp sự chuyển tiếp giữa các phần khác nhau của tác phẩm.
Thuật ngữ "anacrusis" có nguồn gốc từ các từ tiếng Hy Lạp "ana", có nghĩa là "lên" và "krosis", có nghĩa là "băng qua". Nó lần đầu tiên được sử dụng trong bối cảnh âm nhạc bởi nhà lý luận âm nhạc người Đức Johann Joseph Fux trong chuyên luận về đối âm, Gradus ad Parnassum, xuất bản năm 1725.