Hiểu về Kenosis: Sự tự làm trống rỗng của Chúa Giêsu Kitô
Kenosis (từ tiếng Hy Lạp κενωσις, có nghĩa là "làm trống rỗng") là một thuật ngữ được sử dụng trong thần học Kitô giáo để mô tả sự tự làm trống rỗng hoặc khiêm tốn của Chúa Giêsu Kitô. Nó đề cập đến ý tưởng rằng Chúa Giêsu, với tư cách là Con Thiên Chúa, đã trút bỏ quyền năng thiêng liêng của mình và mang lấy hình dạng con người và những giới hạn để chịu đau khổ và chết trên thập tự giá vì sự cứu rỗi của nhân loại.
Khái niệm về kenosis dựa trên một số đoạn trong Tân Ước, trong đó có Phi-líp 2:6-8, trong đó có nói: “Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời, song coi sự bình đẳng với Đức Chúa Trời chẳng phải là điều nên nắm giữ; lấy hình tôi tớ, và đã trở nên giống như loài người; Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự.”
Trong đoạn văn này, Chúa Giê-su được mô tả là đã “ở trong hình dạng của Thiên Chúa” (tức là có cùng bản chất và thuộc tính với Thiên Chúa) nhưng chọn cách trút bỏ vinh quang đó và mang lấy hình dạng của một con người, chịu những hạn chế và đau khổ của đời người. Việc tự làm trống rỗng này được coi là một bước cần thiết để Chúa Giêsu có thể đồng cảm với những cuộc đấu tranh của nhân loại và hiến thân làm vật hy sinh cho tội lỗi của họ.
Khái niệm về kenosis đã được phát triển và khám phá theo nhiều cách khác nhau trong suốt thần học và tâm linh Cơ đốc giáo , nhưng nó vẫn là khía cạnh trọng tâm trong sự hiểu biết của người Kitô giáo về sứ mệnh và thông điệp của Chúa Giêsu.