Hiểu về lắp bắp: Nghệ thuật nói chuyện khó khăn
Nói lắp bắp là một động từ có nghĩa là nói hoặc thốt ra một cách khó khăn, thường là do phấn khích, bối rối hoặc bị gián đoạn đột ngột. Nó cũng có thể đề cập đến hành động nói những câu hoặc đoạn ngắn, ngắt quãng, như thể một người đang cố gắng nói ra từ đó.
Ví dụ: nếu ai đó phấn khích hoặc khó chịu và bắt đầu nói nhanh và lo lắng, họ có thể được cho là "lắp bắp" vì lời nói của họ phát ra lộn xộn hoặc rời rạc. Tương tự, nếu ai đó bị gián đoạn giữa câu, họ có thể "bắp lắp" vài từ trước khi có thể bình tĩnh lại và tiếp tục nói rõ ràng hơn.
Từ "bắp bổ" thường được dùng để mô tả âm thanh của ai đó nói theo cách này, cũng như chính hành động nói. Ví dụ: “Giọng của giáo viên bị át đi bởi tiếng nói lắp bắp của học sinh” hoặc “Thầy không thể nói hết câu mà không lắp bắp”.



