Hiểu về sự tôn nghiêm: Định nghĩa, ví dụ và ý nghĩa
Tính thánh thiện là một danh từ chỉ phẩm chất tự cho mình là đúng hoặc đạo đức giả quá mức. Nó thường được sử dụng để mô tả ai đó giả vờ có đạo đức hoặc đạo đức hơn thực tế và đánh giá người khác một cách gay gắt về những khuyết điểm họ nhận thấy trong khi lại bỏ qua những khuyết điểm của chính họ.
Từ "sùng đạo" có nguồn gốc từ từ "sanctus" trong tiếng Latin. có nghĩa là "thánh" và hậu tố "-ious", biểu thị phẩm chất hoặc trạng thái. Nó lần đầu tiên được sử dụng bằng tiếng Anh vào thế kỷ 17 để mô tả một người quá ngoan đạo hoặc tự cho mình là đúng. Theo thời gian, từ này mang hàm ý tiêu cực hơn, cho thấy rằng người đó không chỉ ngoan đạo mà còn đạo đức giả hoặc kiêu căng.
Dưới đây là một số ví dụ về cách sử dụng sự tôn nghiêm trong các bối cảnh khác nhau:
"Cô ấy luôn hành động rất tôn nghiêm, như cô ấy cao hơn tất cả những người khác."
"Anh ấy rất tôn trọng niềm tin chính trị của mình, nhưng anh ấy thực sự chưa bao giờ làm bất cứ điều gì để giúp đỡ chính nghĩa."
"Tôi không thể chịu được thái độ tôn nghiêm của cô ấy đối với những người không cùng quan điểm tôn giáo với cô ấy."
Trong mỗi ví dụ này, từ "sùng đạo" được sử dụng để mô tả một người bị coi là quá tự cho mình là đúng hoặc đạo đức giả. Từ này mang hàm ý tiêu cực, ám chỉ người đó không chỉ ngoan đạo mà còn hay phán xét và kiêu ngạo.