Kendo: Môn võ kiếm thuật và kỷ luật tự giác hiện đại của Nhật Bản
Kendo là môn võ thuật hiện đại của Nhật Bản có nguồn gốc từ Nhật Bản vào cuối thế kỷ 19. Nó là hậu duệ của kiếm thuật truyền thống Nhật Bản, được gọi là kenjutsu, và được luyện tập với một thanh kiếm tre gọi là shinai. Cái tên "kendo" có nguồn gốc từ các từ tiếng Nhật "ken", có nghĩa là "kiếm" và "do", có nghĩa là "con đường" hoặc "con đường".
Kendo là môn thể thao đòi hỏi thể chất và thử thách tinh thần, nhấn mạnh tính kỷ luật, sự tập trung và tôn trọng đối thủ của mình. Các học viên, được gọi là kendoka, sử dụng nhiều kỹ thuật khác nhau, bao gồm đánh, đỡ và né tránh, để ghi điểm trước đối thủ của họ. Mục tiêu của kendo không phải là gây thương tích hay đánh bại đối thủ mà là cải thiện bản thân và kỹ năng của một người thông qua luyện tập và thi đấu.
Kendo được luyện tập ở nhiều nước trên thế giới và đã trở thành môn thể thao Olympic. Nó cũng được sử dụng như một hình thức tự vệ và như một cách để cải thiện thể lực và kỷ luật tinh thần.