Khái niệm bị lãng quên về Deodands: Một thuật ngữ pháp lý thời Trung cổ để chỉ sự trừng phạt và quả báo
Deodand là một thuật ngữ pháp lý thời trung cổ được sử dụng ở Anh và các khu vực khác ở Châu Âu, dùng để chỉ những đồ vật hoặc động vật bị tịch thu cho vương miện hoặc lãnh chúa như một hình thức trừng phạt hoặc quả báo cho một tội ác hoặc hành vi sai trái. Thuật ngữ này bắt nguồn từ các từ tiếng Anh cổ "cái chết" và "bàn tay", có nghĩa là "bàn tay của cái chết" hoặc "thứ mang đến cái chết."
Trong bối cảnh luật hình sự, deodand là đồ vật hoặc động vật được coi là góp phần gây ra cái chết của một người. Ví dụ: nếu một người bị giết bởi vũ khí hoặc động vật, bản thân vũ khí hoặc động vật đó có thể được coi là deodand và sẽ bị tước đoạt vương miện hoặc lãnh chúa như một hình phạt cho tội ác.
Khái niệm deodands đã được sử dụng ở Anh thời trung cổ để tăng doanh thu cho vương miện và ngăn chặn hoạt động tội phạm. Việc tịch thu deodands cũng được coi là một cách để trừng phạt chủ sở hữu của đồ vật hoặc động vật gây ra cái chết, ngay cả khi họ không trực tiếp liên quan đến tội ác.
Theo thời gian, việc sử dụng deodands như một hình thức trừng phạt đã giảm dần, và khái niệm này đã không còn được sử dụng trong thời hiện đại. Tuy nhiên, thuật ngữ này vẫn được sử dụng trong một số bối cảnh pháp lý để chỉ các đồ vật hoặc động vật được coi là công cụ gây tổn hại hoặc tử vong.