Lịch sử bị lãng quên của người Mozarab: Những người theo đạo Cơ đốc sống dưới sự cai trị của người Hồi giáo ở Iberia thời Trung cổ
Mozarabs là những người theo đạo Thiên chúa sống ở vùng Iberia theo đạo Hồi (Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha ngày nay) trong thời Trung cổ. Thuật ngữ "Mozarab" xuất phát từ tiếng Ả Rập "Moslim" có nghĩa là "Hồi giáo" và từ tiếng Latin "Arabus" có nghĩa là "Ả Rập".
Người Mozarab là một nhóm văn hóa và tôn giáo riêng biệt nổi lên do cuộc chinh phục Hồi giáo của người Iberia Bán đảo vào thế kỷ thứ 8. Họ là những người theo đạo Cơ đốc sống dưới sự cai trị của người Hồi giáo và nói tiếng Ả Rập, nhưng họ cũng duy trì những truyền thống và phong tục độc đáo của riêng mình.
Mozarabs đóng một vai trò quan trọng trong đời sống văn hóa và trí tuệ của người Hồi giáo Iberia, đóng góp cho các lĩnh vực như văn học, thơ ca, âm nhạc và triết lý. Chúng cũng có tác động đáng kể đến sự phát triển của tiếng Tây Ban Nha, ngôn ngữ chịu ảnh hưởng của tiếng Ả Rập và các ngôn ngữ khác được nói trong khu vực.
Mặc dù có những thành tựu văn hóa, người Mozarab phải đối mặt với sự phân biệt đối xử và đàn áp dưới sự cai trị của người Hồi giáo, đặc biệt là trong thời kỳ không khoan dung tôn giáo. Nhiều người Mozarab buộc phải chuyển sang đạo Hồi hoặc đối mặt với việc bị trục xuất hoặc tử hình. Kết quả là cộng đồng của họ suy tàn theo thời gian và đến thế kỷ 13, họ gần như biến mất như một nhóm riêng biệt.
Ngày nay, di sản của người Mozarab có thể được nhìn thấy trong di sản văn hóa của Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha, bao gồm ngôn ngữ, văn học, âm nhạc và kiến trúc. Câu chuyện của họ là một lời nhắc nhở quan trọng về lịch sử phức tạp của sự chung sống và xung đột tôn giáo trong khu vực, cũng như những cách thức mà các nền văn hóa khác nhau đã định hình lẫn nhau theo thời gian.



