Lịch sử của trung sĩ trong quân đội
Trung sĩ là một thuật ngữ trong lịch sử được sử dụng để mô tả cấp bậc hoặc chức vụ của một trung sĩ, là một hạ sĩ quan trong quân đội. Trung sĩ thường là một quân nhân nhập ngũ cấp cao đã được thăng cấp bậc binh nhì và chịu trách nhiệm lãnh đạo một đội lính hoặc thực hiện các nhiệm vụ cụ thể trong một đơn vị lớn hơn.
Thuật ngữ "trung sĩ" có nguồn gốc từ từ tiếng Pháp "sergent" ," có nghĩa là "người hầu" hoặc "người hầu". Trong quân đội, các trung sĩ ban đầu được gọi là "trung sĩ" và chịu trách nhiệm duy trì trật tự và kỷ luật trong đơn vị của họ. Theo thời gian, thuật ngữ "trung sĩ" được sử dụng để mô tả cấp bậc hoặc vị trí của một trung sĩ, thay vì chỉ nhiệm vụ của họ.
Trong thời hiện đại, thuật ngữ "trung sĩ" không được sử dụng phổ biến trong hầu hết các tổ chức quân sự và cấp bậc của trung sĩ thường được gọi đơn giản là "trung sĩ". Tuy nhiên, một số đơn vị lịch sử hoặc nghi lễ vẫn có thể sử dụng thuật ngữ "trung sĩ" để chỉ cấp bậc trung sĩ.