Lịch sử và ý nghĩa của ngôn ngữ Aramaic
Aram (còn được gọi là Aramaic) là một ngôn ngữ được sử dụng ở Lưỡng Hà cổ đại, đặc biệt là ở các vùng Assyria và Babylon. Đó là ngôn ngữ chung của khu vực trong nhiều thế kỷ và được sử dụng rộng rãi trong thương mại, ngoại giao và văn học.
Tên "Aram" xuất phát từ từ "aram" trong tiếng Do Thái, có nghĩa là "đồng bằng cao". Ngôn ngữ này được cho là có nguồn gốc từ vùng đồng bằng cao của Mesopotamia và được sử dụng bởi nhiều dân tộc khác nhau, bao gồm cả người Assyria, người Babylon và người Aramaeans.
Aramaic là một thành viên của nhánh Semitic của ngữ hệ Afro-Asiatic. cũng bao gồm tiếng Do Thái, tiếng Ả Rập và tiếng Amharic. Nó được viết từ phải sang trái, sử dụng bảng chữ cái Aramaic, bao gồm 22 chữ cái.
Aramaic được sử dụng rộng rãi ở Lưỡng Hà cổ đại, và nó tiếp tục được sử dụng dưới nhiều hình thức khác nhau trong suốt thời Trung cổ và đến thời kỳ hiện đại. Ngày nay, vẫn còn một số cộng đồng nói tiếng Aramaic như ngôn ngữ mẹ đẻ của họ, đặc biệt là ở Iraq, Syria và Thổ Nhĩ Kỳ.



