Nhiều ý nghĩa của sự cố định trong tâm lý học
Trong bối cảnh tâm lý học, "cố định" có thể có một số ý nghĩa khác nhau tùy thuộc vào lý thuyết hoặc khái niệm cụ thể đang được thảo luận. Dưới đây là một vài cách giải thích có thể có của thuật ngữ này:
1. Sự cố định (tâm lý học): Trong lý thuyết phân tâm học, "sự cố định" đề cập đến một trạng thái tinh thần trong đó một cá nhân bị mắc kẹt hoặc cố định vào một ý tưởng, đối tượng hoặc trải nghiệm cụ thể. Điều này có thể được coi là một sự "bế tắc" tâm lý khi cá nhân không thể tiến về phía trước hoặc tiến bộ do họ quá bận tâm đến một việc này.
2. Sự cố định (tâm lý học phát triển): Trong tâm lý học phát triển, "sự cố định" đề cập đến một giai đoạn trong quá trình phát triển nhận thức của trẻ, nơi chúng bị mắc kẹt ở một mức độ hiểu biết hoặc khả năng cụ thể. Ví dụ, một đứa trẻ có thể bị cuốn hút vào một đồ chơi hoặc hoạt động cụ thể và không thể chuyển sang các nhiệm vụ phức tạp hoặc nâng cao hơn.
3. Sự cố định (lý thuyết gắn bó): Trong lý thuyết gắn bó, "sự cố định" đề cập đến xu hướng của một số cá nhân trở nên gắn bó quá mức với một người hoặc đối tượng cụ thể, thường là do trải nghiệm ban đầu về việc bị bỏ rơi hoặc chấn thương. Điều này có thể dẫn đến khó khăn trong việc hình thành mối quan hệ lành mạnh với người khác.
Nhìn chung, thuật ngữ "cố định" trong tâm lý học được sử dụng để mô tả trạng thái bị mắc kẹt hoặc bận tâm đến điều gì đó, cho dù đó là một ý tưởng, một giai đoạn phát triển hay một sự gắn bó cụ thể mẫu.