Sức mạnh của sự tử đạo: Hiểu được sự hy sinh của đức tin và niềm tin
Một vị tử đạo là người phải chịu sự bách hại và cái chết vì niềm tin tôn giáo hoặc chính trị của họ. Từ “tử đạo” xuất phát từ tiếng Hy Lạp “martus”, có nghĩa là “nhân chứng”. Trong Cơ đốc giáo, tử đạo là người chết vì đức tin vào Chúa Giê-su Christ, thay vì từ bỏ đức tin dưới áp lực của những kẻ bắt bớ họ.
Khái niệm tử đạo đã có mặt trong nhiều tôn giáo trong suốt lịch sử, bao gồm cả Do Thái giáo, Hồi giáo và Phật giáo. Trong mỗi truyền thống này, các vị tử đạo được tôn kính như những anh hùng và những tấm gương tận tâm với đức tin của họ.
Trong Cơ đốc giáo, các vị tử đạo đầu tiên chủ yếu bị chính quyền La Mã đàn áp, những người coi Cơ đốc giáo là mối đe dọa đối với quyền lực và thẩm quyền của họ. Nhiều người trong số những vị tử đạo đầu tiên này đã bị bắt, bị tra tấn và hành quyết vì đức tin của họ, nhưng sự hy sinh của họ chỉ nhằm mục đích truyền bá thông điệp về Chúa Giêsu Kitô hơn nữa.
Theo thời gian, khái niệm tử đạo đã phát triển để không chỉ bao gồm những người chết vì đức tin của họ, mà còn bao gồm cả những người chết vì đức tin của họ, mà còn cả những người phải chịu sự đàn áp hoặc khó khăn vì niềm tin của mình. Trong thời hiện đại, thuật ngữ "tử vì đạo" thường được sử dụng rộng rãi hơn để mô tả bất kỳ ai hy sinh to lớn cho một mục đích hoặc nguyên tắc mà họ tin tưởng.



