Tìm hiểu hệ thống Westphalia trong quan hệ quốc tế
Thuật ngữ "Westphalia" dùng để chỉ Hòa ước Westphalia, một loạt hiệp ước được ký năm 1648 nhằm chấm dứt Chiến tranh Ba mươi năm ở Châu Âu và thiết lập hệ thống chủ quyền quốc gia hiện đại. Các hiệp ước công nhận sự độc lập của từng quốc gia và quyền quyết định hệ thống tôn giáo và chính trị của riêng họ mà không có sự can thiệp từ các thế lực bên ngoài. Điều này đánh dấu một sự thay đổi đáng kể khỏi khái niệm thời trung cổ về một trật tự thế giới có thứ bậc do người Thiên chúa giáo thống trị và hướng tới ý tưởng hiện đại về một hệ thống đa quốc gia dựa trên chủ quyền thế tục.
Trong quan hệ quốc tế đương đại, thuật ngữ "Westphalia" thường được sử dụng để mô tả quan hệ truyền thống. hệ thống quan hệ quốc tế lấy nhà nước làm trung tâm nổi lên sau Hòa ước Westphalia. Hệ thống này nhấn mạnh chủ quyền của từng quốc gia và quyền quyết định chính sách đối ngoại của riêng họ, không bị can thiệp hoặc ép buộc từ bên ngoài. Nó cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của biên giới quốc gia và nguyên tắc không can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia khác.
Tuy nhiên, một số nhà phê bình cho rằng hệ thống Westphalia không còn phù hợp để giải quyết những thách thức phức tạp của thế giới hiện đại, như toàn cầu hóa, biến đổi khí hậu và nhân quyền. Họ cho rằng cần có một cách tiếp cận hợp tác và toàn diện hơn trong quan hệ quốc tế, ưu tiên pháp quyền, nhân quyền và an ninh tập thể lên trên chủ quyền quốc gia.



