Tìm hiểu về hậu mù chữ: Một sự thay đổi trong các giá trị văn hóa
Hậu mù chữ đề cập đến một trạng thái hoặc xã hội nơi phần lớn dân số có thể đọc và viết, nhưng khả năng làm như vậy không còn mang lại lợi ích hoặc địa vị xã hội nữa. Nói cách khác, hậu mù chữ là một xã hội mà khả năng đọc viết được phổ biến rộng rãi, nhưng không nhất thiết được coi trọng hoặc đặc quyền.
Trong một xã hội hậu mù chữ, đọc và viết được coi là những kỹ năng cơ bản hơn là dấu hiệu của trí thông minh hay sự tinh tế. Điều này có thể là do nhiều yếu tố khác nhau, chẳng hạn như sự sẵn có của thông tin thông qua công nghệ, sự suy giảm của một số hình thức giao tiếp bằng văn bản hoặc những thay đổi trong các chuẩn mực và giá trị xã hội.
Khái niệm về hậu đọc viết lần đầu tiên được đề xuất bởi nhà phê bình văn học và học giả, George Steiner, trong cuốn sách “Cái chết của bi kịch” xuất bản năm 1994. Steiner lập luận rằng sự phát triển của các phương tiện thông tin đại chúng và sự suy giảm của các hình thức văn học truyền thống đã dẫn đến sự thay đổi trong các giá trị văn hóa, đến mức khả năng đọc viết không còn được coi là yếu tố then chốt trong việc xác định vị trí của một người trong xã hội.
Kể từ đó, ý tưởng về hậu mù chữ đã được các học giả khám phá trong nhiều lĩnh vực khác nhau, bao gồm giáo dục, xã hội học và nghiên cứu văn hóa. Một số người lập luận rằng tình trạng hậu mù chữ đại diện cho một giai đoạn mới trong sự phát triển giao tiếp của con người, trong khi những người khác coi đó là mối đe dọa đối với các hình thức đọc viết và tìm hiểu trí tuệ truyền thống.