Tetrabasic là gì? Định nghĩa, ví dụ và ý nghĩa
Tetrabasic dùng để chỉ một hợp chất hóa học có chứa bốn đơn vị hoặc phân tử cơ bản. Trong bối cảnh hóa học vô cơ, các anion tetrabasic thường được tìm thấy trong cấu trúc của một số ion đa nguyên tử, chẳng hạn như ion sunfat (SO42-), ion cacbonat (CO32-) và ion hydroxit (OH-). Các ion này có một nguyên tử trung tâm được bao quanh bởi bốn nguyên tử oxy, là các đơn vị hoặc phân tử cơ bản.
Nói chung, thuật ngữ "tetrabasic" được sử dụng để mô tả bất kỳ hợp chất nào có chứa bốn nhóm hoặc đơn vị chức năng cơ bản, bất kể chúng có nguồn gốc từ một phân tử hoặc nhiều phân tử. Ví dụ: một số hợp chất hữu cơ có thể được mô tả là tetrabasic nếu chúng chứa bốn nhóm chức cơ bản, chẳng hạn như bốn nhóm hydroxyl (-OH).
Nhìn chung, thuật ngữ "tetrabasic" được sử dụng để mô tả một hợp chất hóa học có chứa bốn đơn vị hoặc phân tử cơ bản , và nó thường được sử dụng trong hóa học vô cơ để mô tả các ion đa nguyên tử có bốn nguyên tử oxy.



